Trong Trần Khả Như cố gắng giải thích rõ ràng đầu đuôi chuyện này, phát hiện càng nói càng rối… Hoàn toàn không biết làm sao sắp xếp câu nói. Ánh mắt Lê Hoàng Việt sâu thẳm, ngược lại càng hứng thú nhìn cô. Trong ánh mắt bình tĩnh của Trần Khả Như, kinh ngạc phát hiện, trong ánh mắt Chi bằng thuận tình quyến rũ hắn lại có 1 màn tình dục nóng bỏng, dù phản bội chồng cũng thật tội, nhưng ở đây ai mà biết vả lại nàng đã thấy yêu nam nhân này mất rồi, anh hùng quá, đẹp trai quá à “Lê Hoàng Việt, đừng đùa với tôi.” Trần Khả Như xụ mặt, dựa theo sự quan sát của cô, đây tuyệt đối không phải trò đùa dai bình thường, Lê Hoàng Việt là người cực kỳ biết tự giữ mình, khả năng chịu đau rất giỏi, nếu không thành vấn đề, anh sẽ không biểu Anh thật sự vô cùng oan uổng, đó hoàn toàn do Lý Thanh Thanh một bên tình nguyện. Nhưng mà Hải Bối Nhi lại không mua đơn, chu miệng oán giận: “Thật sự rất muốn khóa anh lại!” Mộ Lâm cười, ôm Hải Bối Nhi: “Anh là của em, ai cũng đoạt không được.” Thể loại: Ngôn tình, Đô Thị, Sủng, Ngọt. Trạng thái: Full. Truyện Chồng tôi thật quyến rũ nói về việc Trần Khả Như chưa từng nghĩ tới tình tiết em gái và anh rể dan díu với nhau như trong phim kịch thế mà lại thực sự diễn ra trước mắt cô. Đứng nghe toàn cuộc đối Vay Tiền Nhanh Chỉ Cần Cmnd Nợ Xấu. Lê Hoàng Việt một mực đến đứng cạnh cô, cản đi tầm nhìn và ánh mặt trời chiếu vào cô. “Anh đi ra ngoài đi, em muốn nghỉ ngơi”. Cô hờ hững nói. “Trần Khả Như, rời khỏi tôi, em hành hạ chính mình như thế này à?” Lê Hoàng Việt cau mày. Anh đang định dùng lời nhẹ nhàng hỏi thăm, nhưng lại bị đối phương lạnh lùng xa lánh. Thế nên lời vừa ra khỏi cổ, đã mang giọng điệu khác. Đối với Trần Khả Như, anh dường như từ trước tới giờ rất khó để giữ bản thân tâm bình khí hòa. “Đó chỉ là một tai nạn”. Trần Khả Như nhắm mắt lại, không thèm để ý chút nào nói. Thái độ tiêu cực và buồn bực không vui của cô, không hiểu sao lại kích thích những dây thần kinh nhạy của anh. Lê Hoàng Việt lửa giận không có chỗ trút, được dịp bùng lên. Một nụ cười không rõ ý tứ hiện lên nơi khóe miệng, “Trần Khả Như, được đấy, em thật dũng cảm, em thật vĩ đại. Ngộ nhỡ có chuyện xảy ra thật, chẳng phải tên tuổi của bác sĩ Khả Như sẽ lưu danh muôn đời, được Nhà nước truy tặng danh hiệu “Tuổi trẻ dũng cảm”. Bản thân là người nhà của nạn nhân, tôi có phải cũng nên được hưởng vinh dự này? Không thể không nói, những lời của Lê Hoàng Việt thâm độc đến tận xương tủy. Trần Khả Như nghe mà cả người nóng hừng hực, da mặt như bị lửa thiêu. Cô hạ giọng nói “Lê Hoàng Việt, anh không cần phải chế nhạo em. Anh vĩnh viễn sẽ không phải thân nhân người bị nạn. Chúng ta ly hôn đi”. Cô mở mắt, nhìn vào đỉnh lều xanh, trong con ngươi không có tiêu điểm. “Em nói gì?” Lê Hoàng Việt trừng mắt, hơi thở nóng rực cuồn cuộn, lửa giận tràn ngập khóe mắt, toàn thân tràn ngập cảm giác lạnh lẽo. “Chúng ta đã ly dị đi”. Trần Khả Như nói từng chữ. Vốn tưởng rằng trong nhà hàng La Maison Deli ngày hôm đó, trước vẻ cự tuyệt, vô tình của anh, sự khiêu khích trắng trợn của Trần Phương Liên, cô không thể dùng hết sức nói ra, chính là vì không buông được, hèn nhát không nhắc tới nữa. Nhưng không biết, vào lúc này, lòng cô bình tĩnh đến bất ngờ. “Mơ đi!” Lê Hoàng Việt lời ít ý nhiều. Trên mặt anh một phảng phất nét không thể tin được. Anh nhanh chóng bị sự u ám nuốt chửng. Đầu óc của Trần Khả Như vốn dĩ khác với những người phụ nữ bình thường, cô không nói gì khi anh làm tổn thương cô. Anh vượt ngàn cây số tới tìm cô, hao tâm tổn sức, bất chấp nguy hiểm để cứu cô, nhưng đổi lại là sự đoạn tuyệt của cô. Anh không hiểu! Hai người không hẹn mà cùng hồi tưởng lại. Mấy tháng trước, khi cô đệ đơn ly hôn với anh, thái độ của anh vô cùng tức giận. Chuyện qua rồi, có phải lần này sẽ dẫn đến kết quả cả hai cùng thiệt? Lê Hoàng Việt và Trần Khả Như đều là những người khôn ngoan và thông suốt. Họ đều hiểu rằng vấn đề của nhau hoàn toàn không phải là Trần Phương Liên. Trần Phương Liên cho tới bây giờ chưa gây ra bất kỳ hiểu lầm nào giữa họ. Chỉ người bạn yêu nhất mới có thể khiến bạn đau tận tâm can. “Cần gì phải vậy?” Trên giường bệnh, tiếng thở dài chán nản của Trần Khả Như truyền tới, “Chẳng lẽ với anh, tôi vẫn còn giá trị lợi dụng? Hay là giám đốc Hoàng Việt diễn lâu quá rồi, không thể phân biệt được đâu là thật, đâu là giả?” Giọng điệu giễu cợt và những lời lẽ thông thấu của cô khiến dây thần kinh Lê Hoàng Việt căng cứng từng phút. Trong khoảnh khắc, ánh mắt anh lạnh lùng như vực thẳm băng giá nơi địa cực. “Trần Khả Như, em lại tự cho mình thông minh? Hay là nghe ai nói gì hả?” Anh cúi người lại gần, lạnh lùng chất vấn. Khuôn mặt cực kỳ tuấn tú đè xuống, dường như không biết phải làm sao, dường như trở nên vặn vẹo. Trần Khả Như ngước mắt lên, nhìn thẳng vào mắt anh, lẳng lặng nói Lê Hoàng Việt, hợp rồi tan, hãy để mọi thứ kết thúc nhẹ nhàng đi, cần gì phải yêu nhau lắm cắn nhau đau. Giữa chúng ta vốn ngay từ khi bắt đầu đã là sai lầm. Anh có thể xa xôi ngàn dặm đến cứu tôi, tôi rất biết ơn, hãy để ân oán giữa chúng ta chấm dứt ở Sìn Hồ, được không?” Ánh mắt Lê Hoàng Việt hơi lóe lên, gân cốt căng lên. Phụ nữ đáng sợ nhất là khi nào? Không phải động một tý thì nói em không yêu anh, e hận anh, mà là sau khi suy nghĩ cặn kẽ, bình tĩnh đưa ra quyết định cuối cùng. Trần Khả Như cứ như vậy tàn nhẫn với người khác, thậm chí còn tàn nhẫn hơn với chính mình! Khoảnh khắc đó, trong lòng anh, trong đầu anh như có một ngọn lửa đốt rụi từ trong ra ngoài, như muốn thiêu cháy tất thảy. Trần Khả Như biết rằng mình nói xong sẽ có hai kết quả. Thứ nhất là Lê Hoàng Việt đồng ý và tức giận bỏ đi. Thứ hai là Lê Hoàng Việt nổi giận và trút giận sang cô. Nhưng có nghĩ thế nào cô cũng ngờ, cô đoán sai. Giây kế tiếp, Lê Hoàng Việt cúi người, đôi môi nóng bỏng trực tiếp chộp lấy đôi môi khô khốc và nhợt nhạt của cô. “Ưm…” Trần Khả Như mở to đôi mắt trong veo. Lực phản kháng yếu đến đáng thương. Đối với cô mà nói, không khác gì dùng tay không cản xe. Ngược lại, giống như đang cù vào ngực anh thì đúng hơn. Cô cắn răng, ngăn cản sự tiến công mạnh mẽ của đối phương. Nhưng nhìn đôi mắt nhắm nghiền của Lê Hoàng Việt, cô không có một chút tức giận nào, trái lại còn tập trung, nồng nàn và quyến luyến. Cô choáng váng, cô không cách nào suy nghĩ được. Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra thế này? Lê Hoàng Việt nhẹ nhàng mơn trớn đôi môi khô tái của cô. Sức lực chuyển từ nặng nề lúc ban đầu, thành nhẹ nhàng, chậm rãi. Anh rất thích hôn cô. Cô đã biết điều này từ lâu. Chỉ là, trong mấy ngày qua, anh ta có quan hệ với những người phụ nữ khác không? Trần Phương Liên nắm đằng chuôi, nếu cô ta yêu cầu, Lê Hoàng Việt liệu có do dự, ném chuột sợ vỡ bình không? Nghĩ đến điều này, Trần Khả Như hung hăng cắn anh một phát. Mặc dù Lê Hoàng Việt tránh kịp thời nhưng không khỏi cảm thấy thấy chút vị tanh ngọt trong miệng Đắng lòng lắm. Anh rất hài lòng. Bởi vì sắc mặt của Trần Khả Như lúc này đỏ gay, mặc dù sự khác biệt về màu sắc này là do thiếu oxy trong một thời gian dài. “Gây chuyện xong chưa?” Cô chẳng qua lạnh lùng hỏi. Nhưng ngược lại, Lê Hoàng Việt lại cúi người, muốn hôn thêm. Bóng người kéo dài bao trùm lấy cô. Trần Khả Như nhanh chóng vươn tay chặn lại đôi môi anh đào, trong mắt hiện lên vẻ khủng hoảng. Cô sợ Lê Hoàng Việt nhìn thấu sự đoạn tuyệt của cô, chẳng qua cô chỉ là con hổ giấy làm vẻ, chỉ cần đâm một cái là nát. Lông mi của anh vừa dài vừa dày. Bên dưới là đôi mắt đen nhánh thâm trầm, bao la như bầu trời đêm, không thể chạm tới, không sao thấu tỏ. “Trần Khả Như, em cứ thử xem. Nếu như em còn có thái độ này, tôi sẽ hôn em cho đến khi nào em ngoan ngoãn nghe lời thì thôi!” Anh nở nụ cười phách lối, toàn bộ khuôn mặt vừa tà vừa mị, gian ác lại mê hoặc lòng người. “Lê Hoàng Việt, anh… vô liêm sỉ”. Trần Khả Như nhất thời không nghĩ ra được những tính từ khác. Lê Hoàng Việt bỗng nhiên không giống Lê Hoàng Việt. Anh chưa bao giờ giải thích việc mình làm, giống như chuyện trong nhà hàng, anh thậm chí vĩnh viễn sẽ không nhắc lại. Anh tự cho mình là đúng, như thể anh là trung tâm của vũ trụ, cả thế giới phải xoay quanh anh. Cuối cùng vẫn không giải quyết được gì, khiến khoảng cách giữa bọn họ ngày càng lớn. “Trần Khả Như, em thật lòng yêu anh sao?” Lê Hoàng Việt lộp bộp hỏi. Tại sao anh luôn cảm thấy tình yêu của cô như bị bọc trong gai, làm chuyện gì cũng lưu lại đường lui. Trần Khả Như mấp máy đôi môi nhợt nhạt và yếu ớt, không nói gì. Chỉ cảm thấy thật nực cười, cô thật sự không hiểu Lê Hoàng Việt. Cô đâu có khả năng thần giao cách cảm, sự hiểu biết cũng chỉ đến thế mà thôi. Lê Hoàng Việt ngồi trên băng ghế trước giường cô, từ từ vùi đầu vào giữa hai cánh tay cô, độc đoán khoác cánh tay dài của anh bụng và eo cô. Cho dù cách một lớp dày quần áo và chăn đệm, Trần Khả Như vẫn có thể cảm nhận được nhịp tim mạnh mẽ của anh. Mắt cô quét qua mái đầu của anh. “Trần Khả Như, cho tôi dựa vào một chút, tôi đã rất lâu không ngủ rồi”. Một lúc lâu sau, anh thở dài. Loáng thoáng, mang một chút ý làm nũng. Trần Khả Như đẩy không ra, cũng không thể ngăn cản, mặc ý anh đi. Cảm thông? Cảm động sao? Anh muốn cô thấy có lỗi à? Ah! Trần Khả Như cười nhạo chính mình. Lê Hoàng Việt là một người đàn ông nguy hiểm mà lại tràn đầy quyến rũ. Anh ấy đưa mày lên lên xuống xuống, khiến mày yêu anh ấy, cam lòng kết hôn với anh. Giống như một chuyến tàu lượn siêu tốc lúc lên lúc xuống, mày sẽ không bao giờ biết khi nào anh ấy đưa mày lên đoạn đỉnh điểm nhất, lúc nào bị anh đẩy xuống vực thẳm hun hút. Cô nhắm mắt lại. Bác sĩ Khả Như lý trí mà đi xử lý chuyện tình, còn không bằng các bạn nhỏ trong trường mẫu giáo. Nhưng, lý do thực sự khiến cô vứt bỏ những suy nghĩ đoạn tuyệt, nằm ở giây kế tiếp. Lê Hoàng Việt nằm sấp nói “Trần Khả Như, sau khi trở về, chúng mình sinh con đi”. Người cô, thậm chí cả linh hồn đều run lên. Anh nói gì? Nhịp tim nhanh đến không ngờ, có lẽ Lê Hoàng Việt chỉ tùy ý nói bừa một câu, nhưng đối với cô, nó cực kỳ quan trọng. Ngày đó, lúc Vũ Tuyết Trang đi cùng cô tới buổi phẫu thuật cấy que tránh thai dưới da, lòng cô nặng nề tột đỉnh. Cô nghĩ đời này mình sẽ sống như câu Lê Hoàng Việt từng nói, “Trần Khả Như, cô không xứng có con của tôi”. Nhưng mà, cô luôn né tránh vấn đề này. Trong lòng phảng phất như có một đám lửa nhảy nhót. Ngay khi tay cô sắp chạm vào tóc của Lê Hoàng Việt, vết sẹo trên bụng dưới của Trần Phương Liên chợt hiện ra. Năm ngón tay của cô co lại giữa không trung, thu bàn tay trở về. Thay vì phỏng đoán, không bằng dứt khoát hỏi, còn hơn là hối hận hoặc hiểu lầm. Cô nghe thấy giọng mình run rẩy “Lê Hoàng Việt, anh có biết Trần Phương Liên, cô ta đã sinh con cho anh không?” Thời khắc đó, cô sợ hãi tột độ. Thậm chí còn sợ hãi hơn lúc ở nhà hàng La Maison Deli, hơn cả lúc biết sự thật về việc Lê Hoàng Việt lợi dụng cô. Răng cô run lên, lông mày cô nhíu chặt, vẻ mặt đanh lại. “Tuyệt đối không thể nào có chuyện đó!” Anh ta đột nhiên ngẩng đầu lên, đôi mắt đen kịt, phủ nhận bằng một giọng rất chắc chắn. “Cô ta đã nói gì với em?” Trong nháy mắt, anh không chắc chắn hỏi lại, mày kiếm ẩn hiện run rẩy, ánh mắt vừa nghiêm túc vừa kinh sợ. “Cô ta không nói gì với em, chỉ là…” Trần Khả Như dừng một chút, cố chấp hỏi “Anh có thực sự chắc chắn không?” Trong mắt Lê Hoàng Việt thoáng qua sự tối tăm, khó hiểu. Đồng tử của anh mở lớn, sau đó lại thu hẹp. Là thâm thúy, phức tạp, lại chịu đựng không biết làm sao. Giống như khắp thế giới, trong mắt anh chỉ còn lại có cô. Cuối cùng, anh lạnh như băng, vô tình nói “Trần Khả Như, bây giờ để tôi nói cho em biết, đừng nói là không, cho dù Trần Phương Liên có lén sinh con cho tôi, cũng không liên quan gì đến tình cảm của tôi với em!” “Trần Khả Như, tôi nói với em những điều này là để em tin tưởng tôi, em có làm được không?” Trần Khả Như nhìn anh không chớp mắt, nghiêm túc trở lại. Lời hứa của Lê Hoàng Việt đáng giá ngàn vàng. Nhưng hôm nay, anh đã liên tiếp nói với cô hai câu đảm bảo và cam kết. Bảo không động lòng, là nói dối. Trần Khả Như quay đầu lại, giả vờ phớt lờ sự tồn tại của Hoàng Việt một mực đến đứng cạnh cô, cản đi tầm nhìn và ánh mặt trời chiếu vào cô.”Anh đi ra ngoài đi, em muốn nghỉ ngơi”.Cô hờ hững nói.”Trần Khả Như, rời khỏi tôi, em hành hạ chính mình như thế này à?”Lê Hoàng Việt cau mày. Anh đang định dùng lời nhẹ nhàng hỏi thăm, nhưng lại bị đối phương lạnh lùng xa lánh. Thế nên lời vừa ra khỏi cổ, đã mang giọng điệu với Trần Khả Như, anh dường như từ trước tới giờ rất khó để giữ bản thân tâm bình khí hòa.”Đó chỉ là một tai nạn”.Trần Khả Như nhắm mắt lại, không thèm để ý chút nào độ tiêu cực và buồn bực không vui của cô, không hiểu sao lại kích thích những dây thần kinh nhạy của Hoàng Việt lửa giận không có chỗ trút, được dịp bùng lên. Một nụ cười không rõ ý tứ hiện lên nơi khóe miệng, “Trần Khả Như, được đấy, em thật dũng cảm, em thật vĩ đại. Ngộ nhỡ có chuyện xảy ra thật, chẳng phải tên tuổi của bác sĩ Khả Như sẽ lưu danh muôn đời, được Nhà nước truy tặng danh hiệu “Tuổi trẻ dũng cảm”. Bản thân là người nhà của nạn nhân, tôi có phải cũng nên được hưởng vinh dự này?Không thể không nói, những lời của Lê Hoàng Việt thâm độc đến tận xương Khả Như nghe mà cả người nóng hừng hực, da mặt như bị lửa thiêu. Cô hạ giọng nói “Lê Hoàng Việt, anh không cần phải chế nhạo em. Anh vĩnh viễn sẽ không phải thân nhân người bị nạn. Chúng ta ly hôn đi”.Cô mở mắt, nhìn vào đỉnh lều xanh, trong con ngươi không có tiêu điểm.”Em nói gì?”Lê Hoàng Việt trừng mắt, hơi thở nóng rực cuồn cuộn, lửa giận tràn ngập khóe mắt, toàn thân tràn ngập cảm giác lạnh lẽo.”Chúng ta đã ly dị đi”.Trần Khả Như nói từng tưởng rằng trong nhà hàng La Maison Deli ngày hôm đó, trước vẻ cự tuyệt, vô tình của anh, sự khiêu khích trắng trợn của Trần Phương Liên, cô không thể dùng hết sức nói ra, chính là vì không buông được, hèn nhát không nhắc tới không biết, vào lúc này, lòng cô bình tĩnh đến bất ngờ.”Mơ đi!”Lê Hoàng Việt lời ít ý nhiều. Trên mặt anh một phảng phất nét không thể tin được. Anh nhanh chóng bị sự u ám nuốt óc của Trần Khả Như vốn dĩ khác với những người phụ nữ bình thường, cô không nói gì khi anh làm tổn thương cô. Anh vượt ngàn cây số tới tìm cô, hao tâm tổn sức, bất chấp nguy hiểm để cứu cô, nhưng đổi lại là sự đoạn tuyệt của không hiểu!Hai người không hẹn mà cùng hồi tưởng lại. Mấy tháng trước, khi cô đệ đơn ly hôn với anh, thái độ của anh vô cùng tức giận. Chuyện qua rồi, có phải lần này sẽ dẫn đến kết quả cả hai cùng thiệt?Lê Hoàng Việt và Trần Khả Như đều là những người khôn ngoan và thông suốt. Họ đều hiểu rằng vấn đề của nhau hoàn toàn không phải là Trần Phương Liên. Trần Phương Liên cho tới bây giờ chưa gây ra bất kỳ hiểu lầm nào giữa người bạn yêu nhất mới có thể khiến bạn đau tận tâm can.”Cần gì phải vậy?” Trên giường bệnh, tiếng thở dài chán nản của Trần Khả Như truyền tới, “Chẳng lẽ với anh, tôi vẫn còn giá trị lợi dụng? Hay là giám đốc Hoàng Việt diễn lâu quá rồi, không thể phân biệt được đâu là thật, đâu là giả?”Giọng điệu giễu cợt và những lời lẽ thông thấu của cô khiến dây thần kinh Lê Hoàng Việt căng cứng từng khoảnh khắc, ánh mắt anh lạnh lùng như vực thẳm băng giá nơi địa cực.”Trần Khả Như, em lại tự cho mình thông minh? Hay là nghe ai nói gì hả?” Anh cúi người lại gần, lạnh lùng chất vấn. Khuôn mặt cực kỳ tuấn tú đè xuống, dường như không biết phải làm sao, dường như trở nên vặn Khả Như ngước mắt lên, nhìn thẳng vào mắt anh, lẳng lặng nói Lê Hoàng Việt, hợp rồi tan, hãy để mọi thứ kết thúc nhẹ nhàng đi, cần gì phải yêu nhau lắm cắn nhau đau. Giữa chúng ta vốn ngay từ khi bắt đầu đã là sai lầm. Anh có thể xa xôi ngàn dặm đến cứu tôi, tôi rất biết ơn, hãy để ân oán giữa chúng ta chấm dứt ở Sìn Hồ, được không?”Ánh mắt Lê Hoàng Việt hơi lóe lên, gân cốt căng nữ đáng sợ nhất là khi nào? Không phải động một tý thì nói em không yêu anh, e hận anh, mà là sau khi suy nghĩ cặn kẽ, bình tĩnh đưa ra quyết định cuối Khả Như cứ như vậy tàn nhẫn với người khác, thậm chí còn tàn nhẫn hơn với chính mình!Khoảnh khắc đó, trong lòng anh, trong đầu anh như có một ngọn lửa đốt rụi từ trong ra ngoài, như muốn thiêu cháy tất Khả Như biết rằng mình nói xong sẽ có hai kết quả. Thứ nhất là Lê Hoàng Việt đồng ý và tức giận bỏ đi. Thứ hai là Lê Hoàng Việt nổi giận và trút giận sang có nghĩ thế nào cô cũng ngờ, cô đoán kế tiếp, Lê Hoàng Việt cúi người, đôi môi nóng bỏng trực tiếp chộp lấy đôi môi khô khốc và nhợt nhạt của cô.”Ưm…” Trần Khả Như mở to đôi mắt trong veo. Lực phản kháng yếu đến đáng thương. Đối với cô mà nói, không khác gì dùng tay không cản xe. Ngược lại, giống như đang cù vào ngực anh thì đúng cắn răng, ngăn cản sự tiến công mạnh mẽ của đối phương. Nhưng nhìn đôi mắt nhắm nghiền của Lê Hoàng Việt, cô không có một chút tức giận nào, trái lại còn tập trung, nồng nàn và quyến choáng váng, cô không cách nào suy nghĩ cuộc chuyện gì đang xảy ra thế này?Lê Hoàng Việt nhẹ nhàng mơn trớn đôi môi khô tái của cô. Sức lực chuyển từ nặng nề lúc ban đầu, thành nhẹ nhàng, chậm rất thích hôn đã biết điều này từ là, trong mấy ngày qua, anh ta có quan hệ với những người phụ nữ khác không? Trần Phương Liên nắm đằng chuôi, nếu cô ta yêu cầu, Lê Hoàng Việt liệu có do dự, ném chuột sợ vỡ bình không?Nghĩ đến điều này, Trần Khả Như hung hăng cắn anh một dù Lê Hoàng Việt tránh kịp thời nhưng không khỏi cảm thấy thấy chút vị tanh ngọt trong miệngĐắng lòng rất hài lòng. Bởi vì sắc mặt của Trần Khả Như lúc này đỏ gay, mặc dù sự khác biệt về màu sắc này là do thiếu oxy trong một thời gian dài.“Gây chuyện xong chưa?”Cô chẳng qua lạnh lùng hỏi. Nhưng ngược lại, Lê Hoàng Việt lại cúi người, muốn hôn người kéo dài bao trùm lấy Khả Như nhanh chóng vươn tay chặn lại đôi môi anh đào, trong mắt hiện lên vẻ khủng sợ Lê Hoàng Việt nhìn thấu sự đoạn tuyệt của cô, chẳng qua cô chỉ là con hổ giấy làm vẻ, chỉ cần đâm một cái là mi của anh vừa dài vừa dày. Bên dưới là đôi mắt đen nhánh thâm trầm, bao la như bầu trời đêm, không thể chạm tới, không sao thấu tỏ.“Trần Khả Như, em cứ thử xem. Nếu như em còn có thái độ này, tôi sẽ hôn em cho đến khi nào em ngoan ngoãn nghe lời thì thôi!”Anh nở nụ cười phách lối, toàn bộ khuôn mặt vừa tà vừa mị, gian ác lại mê hoặc lòng người.”Lê Hoàng Việt, anh… vô liêm sỉ”.Trần Khả Như nhất thời không nghĩ ra được những tính từ khác. Lê Hoàng Việt bỗng nhiên không giống Lê Hoàng Việt. Anh chưa bao giờ giải thích việc mình làm, giống như chuyện trong nhà hàng, anh thậm chí vĩnh viễn sẽ không nhắc tự cho mình là đúng, như thể anh là trung tâm của vũ trụ, cả thế giới phải xoay quanh cùng vẫn không giải quyết được gì, khiến khoảng cách giữa bọn họ ngày càng lớn.”Trần Khả Như, em thật lòng yêu anh sao?”Lê Hoàng Việt lộp bộp hỏi. Tại sao anh luôn cảm thấy tình yêu của cô như bị bọc trong gai, làm chuyện gì cũng lưu lại đường Khả Như mấp máy đôi môi nhợt nhạt và yếu ớt, không nói cảm thấy thật nực cười, cô thật sự không hiểu Lê Hoàng Việt. Cô đâu có khả năng thần giao cách cảm, sự hiểu biết cũng chỉ đến thế mà Hoàng Việt ngồi trên băng ghế trước giường cô, từ từ vùi đầu vào giữa hai cánh tay cô, độc đoán khoác cánh tay dài của anh bụng và eo dù cách một lớp dày quần áo và chăn đệm, Trần Khả Như vẫn có thể cảm nhận được nhịp tim mạnh mẽ của cô quét qua mái đầu của anh.”Trần Khả Như, cho tôi dựa vào một chút, tôi đã rất lâu không ngủ rồi”.Một lúc lâu sau, anh thở thoáng, mang một chút ý làm Khả Như đẩy không ra, cũng không thể ngăn cản, mặc ý anh thông? Cảm động sao?Anh muốn cô thấy có lỗi à?Ah!Trần Khả Như cười nhạo chính Hoàng Việt là một người đàn ông nguy hiểm mà lại tràn đầy quyến rũ. Anh ấy đưa mày lên lên xuống xuống, khiến mày yêu anh ấy, cam lòng kết hôn với anh. Giống như một chuyến tàu lượn siêu tốc lúc lên lúc xuống, mày sẽ không bao giờ biết khi nào anh ấy đưa mày lên đoạn đỉnh điểm nhất, lúc nào bị anh đẩy xuống vực thẳm hun nhắm mắt lại. Bác sĩ Khả Như lý trí mà đi xử lý chuyện tình, còn không bằng các bạn nhỏ trong trường mẫu lý do thực sự khiến cô vứt bỏ những suy nghĩ đoạn tuyệt, nằm ở giây kế Hoàng Việt nằm sấp nói “Trần Khả Như, sau khi trở về, chúng mình sinh con đi”.Người cô, thậm chí cả linh hồn đều run nói gì?Nhịp tim nhanh đến không ngờ, có lẽ Lê Hoàng Việt chỉ tùy ý nói bừa một câu, nhưng đối với cô, nó cực kỳ quan đó, lúc Vũ Tuyết Trang đi cùng cô tới buổi phẫu thuật cấy que tránh thai dưới da, lòng cô nặng nề tột đỉnh. Cô nghĩ đời này mình sẽ sống như câu Lê Hoàng Việt từng nói, “Trần Khả Như, cô không xứng có con của tôi”.Nhưng mà, cô luôn né tránh vấn đề lòng phảng phất như có một đám lửa nhảy khi tay cô sắp chạm vào tóc của Lê Hoàng Việt, vết sẹo trên bụng dưới của Trần Phương Liên chợt hiện ngón tay của cô co lại giữa không trung, thu bàn tay trở vì phỏng đoán, không bằng dứt khoát hỏi, còn hơn là hối hận hoặc hiểu nghe thấy giọng mình run rẩy “Lê Hoàng Việt, anh có biết Trần Phương Liên, cô ta đã sinh con cho anh không?”Thời khắc đó, cô sợ hãi tột chí còn sợ hãi hơn lúc ở nhà hàng La Maison Deli, hơn cả lúc biết sự thật về việc Lê Hoàng Việt lợi dụng cô run lên, lông mày cô nhíu chặt, vẻ mặt đanh lại.”Tuyệt đối không thể nào có chuyện đó!”Anh ta đột nhiên ngẩng đầu lên, đôi mắt đen kịt, phủ nhận bằng một giọng rất chắc chắn.”Cô ta đã nói gì với em?”Trong nháy mắt, anh không chắc chắn hỏi lại, mày kiếm ẩn hiện run rẩy, ánh mắt vừa nghiêm túc vừa kinh sợ.”Cô ta không nói gì với em, chỉ là…” Trần Khả Như dừng một chút, cố chấp hỏi “Anh có thực sự chắc chắn không?”Trong mắt Lê Hoàng Việt thoáng qua sự tối tăm, khó hiểu. Đồng tử của anh mở lớn, sau đó lại thu thâm thúy, phức tạp, lại chịu đựng không biết làm sao. Giống như khắp thế giới, trong mắt anh chỉ còn lại có cùng, anh lạnh như băng, vô tình nói “Trần Khả Như, bây giờ để tôi nói cho em biết, đừng nói là không, cho dù Trần Phương Liên có lén sinh con cho tôi, cũng không liên quan gì đến tình cảm của tôi với em!””Trần Khả Như, tôi nói với em những điều này là để em tin tưởng tôi, em có làm được không?”Trần Khả Như nhìn anh không chớp mắt, nghiêm túc trở hứa của Lê Hoàng Việt đáng giá ngàn vàng. Nhưng hôm nay, anh đã liên tiếp nói với cô hai câu đảm bảo và cam không động lòng, là nói dối. Truyện Chồng Tôi Thật Quyến Rũ Trọn Bộ được TruyenFull cập nhật mới nhất ngày 11/06/2023 . Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện Chồng Tôi Thật Quyến Rũ một cách nhanh nhất. Theo dõi để xem được nhiều truyện mới nhất . Bài viết có thể bạn thích Thông tin Truyện Chồng Tôi Thật Quyến Rũ 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Chồng Tôi Thật Quyến Rũ Trọn Bộ 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Ngày cập nhật ⭐ 11/06/2023 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 🔰 Người đăng ⭐ – Truyện Full Thể loại Ngôn Tình, Sủng Tags ngôn tình sủng, truyện sủng hoàn hay Bạn đang đọc truyện Chồng Tôi Thật Quyến Rũ của tác giả Say. Làm chuyện đó trên xe, quá trớn tới mức đến bệnh viện khám rồi còn nói là muốn cô làm bác sĩ chủ trị. Cô em gái cùng cha khác mẹ của cô cũng giỏi thật đấy! Cô tự cảm thấy thật không đáng khi mình lại thích một người đàn ông không ra gì như vậy! Chỉ là, người kia không phải thích ăn chơi đàng điếm, scandal tình ái bay đầy trời, phong lưu thành tính hay sao? Giờ lại lộ ra ánh mắt hứng thú với cô là cái quỷ gì??? Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện cùng thể loại như Ông Xã Tôi Là Nam Thần hoặc Bí Mật Của Nữ Thần Danh sách chương Chương 1 Chương 2 Chương 3 Em gái cô giỏi hơn nhiều! Chương 4 Cô đến thay đi, thế nào? Chương 5 Bảo anh ta bỏ tôi để cưới cô đi Chương 6 Mau chóng có con Chương 7 Vợ chồng thân mật Chương 8 Cô xứng đáng sinh con cho tôi sao? Chương 9 Số tiền ba tỉ đồng Chương 10 Chị khóc sao? Chương 11 Điều bất ngờ trong tiệc sinh nhật Chương 12 Không nên từ chối tôi Chương 13 Anh ấy sẽ đón nhận sao? Chương 14 Khoác áo của đàn ông Chương 15 Vứt nó đi Chương 16 Cô ghen sao Chương 17 Lòng ghen ghét của cô em chồng Chương 18 Thông đồng được Chương 19 Tôi ngủ ở sô pha Chương 20 Chuyện tốt cho thể xác và tinh thần Chương 21 Gọi tôi là Huỳnh Đông Chương 22 Cô có thể so bì được sao? Chương 23 Trong đầu chỉ nghĩ đến cô Chương 24 Đúng là có duyên Chương 25 Chờ cô ở đây Chương 26 Thì ra em thích kích thích Chương 27 Tôi sẽ sống lâu trăm tuổi Chương 28 Trần Khả Như, có phải cô thầm thích tôi không? Chương 29 Tình huống bất ngờ Chương 30 Anh không đi à? Chương 31 Giá trị của cô là hai trăm triệu sao? Chương 32 Hốt phân Chương 33 Để Trần Khả Như đến cầu xin tôi Chương 34 Anh quá vô liêm sỉ Chương 35 Vậy lấy lòng tôi đi Chương 36 Lê Hoàng Việt, tôi thích anh Chương 37 Đừng yêu tôi Chương 38 Bạo lực internet Chương 39 Ai đang hãm hại cô? Chương 40 Tôi vẫn còn lựa chọn nào khác sao Chương 41 Thanh giả tự thanh Chương 42 Giả vờ không hay Chương 43 Trần Khả Như, chúng ta đình chiến đi Chương 44 Bị người khác chia rẽ Chương 45 Vợ yêu, nói cho anh ta nghe đi Chương 46 Cô Hân, xin cô tự trọng Chương 47 Thực sự hoang mang! Chương 48 Tôi muốn trái tim của em Chương 49 Cô và Lê Hoàng Việt đã kết hôn Chương 50 Chuyện đồn đại vô căn cứ Tổng hợp Chương Truyện Chồng Tôi Thật Quyến Rũ “update 11/06/2023“ ⭐Chương 1 1 ⭐Chương 2 2 ⭐Chương 3 3 ⭐Chương 4 4 ⭐Chương 5 5 ⭐Chương 6 6 ⭐Chương 7 7 ⭐Chương 8 8 ⭐Chương 9 9 ⭐Chương 10 10 ⭐Chương 11 11 ⭐Chương 12 12 ⭐Chương 13 13 ⭐Chương 14 14 ⭐Chương 15 15 ⭐Chương 16 16 ⭐Chương 17 17 ⭐Chương 18 18 ⭐Chương 19 19 ⭐Chương 20 20 ⭐Chương 21 21 ⭐Chương 22 22 ⭐Chương 23 23 ⭐Chương 24 24 ⭐Chương 25 25 ⭐Chương 26 26 ⭐Chương 27 27 ⭐Chương 28 28 ⭐Chương 29 29 ⭐Chương 30 30 ⭐Chương 31 31 ⭐Chương 32 32 ⭐Chương 33 33 ⭐Chương 34 34 ⭐Chương 35 35 ⭐Chương 36 36 ⭐Chương 37 37 ⭐Chương 38 38 ⭐Chương 39 39 ⭐Chương 40 40 ⭐Chương 41 41 ⭐Chương 42 42 ⭐Chương 43 43 ⭐Chương 44 44 ⭐Chương 45 45 ⭐Chương 46 46 ⭐Chương 47 47 ⭐Chương 48 48 ⭐Chương 49 49 ⭐Chương 50 50 ⭐Chương 51 51 ⭐Chương 52 52 ⭐Chương 53 53 ⭐Chương 54 54 ⭐Chương 55 55 ⭐Chương 56 56 ⭐Chương 57 57 ⭐Chương 58 58 ⭐Chương 59 59 ⭐Chương 60 60 ⭐Chương 61 61 ⭐Chương 62 62 ⭐Chương 63 63 ⭐Chương 64 64 ⭐Chương 65 65 ⭐Chương 66 66 ⭐Chương 67 67 ⭐Chương 68 68 ⭐Chương 69 69 ⭐Chương 70 70 ⭐Chương 71 71 ⭐Chương 72 72 ⭐Chương 73 73 ⭐Chương 74 74 ⭐Chương 75 75 ⭐Chương 76 76 ⭐Chương 77 77 ⭐Chương 78 78 ⭐Chương 79 79 ⭐Chương 80 80 ⭐Chương 81 81 ⭐Chương 82 82 ⭐Chương 83 83 ⭐Chương 84 84 ⭐Chương 85 85 ⭐Chương 86 86 ⭐Chương 87 87 ⭐Chương 88 88 ⭐Chương 89 89 ⭐Chương 90 90 ⭐Chương 91 91 ⭐Chương 92 92 ⭐Chương 93 93 ⭐Chương 94 94 ⭐Chương 95 95 ⭐Chương 96 96 ⭐Chương 97 97 ⭐Chương 98 98 ⭐Chương 99 99 ⭐ĐANG CẬP NHẬT⭐ Dưới sự phản chiếu từ màn hình tinh thể lỏng, khuôn mặt anh lúc sáng lúc tối hiện ra càng trở nên góc cạnh và lay động lòng người, làn khói thuốc từ trong miệng vuốt ve khóe môi gợi cảm mà tràn ra, lượn lờ trong không khí. Đôi chân thon dài thoải mái gác lên bàn trà, trái phải hai bên ngồi hai thiếu nữ dáng vẻ rất trong sáng nhưng vẫn có chút quyến rũ, khuôn mặt mang đầy vẻ si mê không giấu diếm. Trần Khả Như chưa bao giờ thấy người nào có phong thái hút thuốc lười biếng lại không hề phản cảm như vậy. Giữa màn sương khói, đường nét ngũ quan của anh trở nên vô thực tựa mộng ảo. Lê Hoàng Việt có một loại mị lực có thể khiến cho tất cả nữ giới đều trở nên điên cuồng. Đột nhiên, một thanh âm đùa giỡn bất cần vang lên kéo tâm trí cô lại "Chà, cô bé là người mới phải không, nhìn qua rất có khí chất đấy." Chỉ thấy một người đàn ông trẻ tuổi mặc áo sơ mi hoa vươn ngón tay muốn nâng cằm cô lên. Trong mắt Trần Khả Như tràn ra sự chán ghét cùng cực, vội vã tránh thoát, làm cho đối phương chạm phải hư vô. "Xem ra mị lực của cậu chủ Nhân chưa đủ rồi...!Haha..." "Biết đâu là nai tơ ngại ngùng thì sao!" Mấy tên ăn chơi trác táng bắt đầu nhốn nháo làm ồn, không khí trong phòng càng trở nên trụy lạc xa hoa. Khó khăn lắm Trần Khả Như mới cố chịu đựng sự khó chịu cả về thính giác và dạ dày để đứng vững được, vừa nhìn lên lại đã bắt gặp nụ cười nhạt nơi khóe miệng của Lê Hoàng Việt. Mơ hồ rồi lại vô cùng ma mị. Nhưng rõ ràng là đang rất hả hê chuẩn bị nhìn cô bị cười nhạo. Cậu chủ Nhân phẫn nộ rụt tay lại, sắc mặt không vui mà đánh mắt sang quản lí quán bar đang đứng bên cạnh, "Tôi bảo này chú Bình, mấy cô gái nhà ông bị ông dung túng đến mức ngày càng không biết trên dưới gì rồi." Trước tới giờ đều là con gái người ta lấy lòng anh ta, đâu ra một người dám không nể nang gì như vậy. Quán lí Bình vội nịnh bợ "Thật ngại quá, cậu chủ Nhân, tôi nhất định sẽ dạy bảo lại thật chu đáo." Ông ta vừa đi tới trước mặt Trần Khả Như vừa tỉ mỉ quan sát, trong mắt đầy kinh ngạc. Cô gái này bộ dáng thật sự rất tinh xảo nhưng sao ông ta lại không hề có chút ấn tượng nào nhỉ? Chắc chắn là do mấy ngày nay nhiều người quá nhớ không nổi, ông ta nghiêm mặt hỏi "Là ai dẫn cô tới đây, sao không hiểu phép tắc gì vậy! Đây chính là cậu chủ của tập đoàn Bình Tân tiếng tăm lừng lẫy Trương Phúc Nhân, còn không nhanh tay kính cậu ấy ly rượu để chuộc lỗi đi, không muốn đi làm nữa có phải không?" "Xin lỗi, tôi tới tìm người, không phải nhân viên của quán bar các anh." Trần Khả Như đáp lại, mặt đông cứng vô cảm. Người con gái trước mắt đây vẻ mặt cao quý, cả người mang theo khí chất tao nhã bẩm sinh tựa như tiểu thư khuê các, hoàn toàn khác hẳn những cô gái bán hoa ở đây. Quản lí Bình toát mồ hôi hột, vừa rồi ông ta bị hoa mắt hay sao, nhỡ đâu cô gái này là bạn gái hay họ hàng của vị thiếu gia nào đó trong phòng VIP...!nếu thế thì có thể ông ta đã đắc tội với người ta rồi. Mắt quản lí Bình đảo một vòng, tạm thời không dám chắc điều gì, vội vã vuốt đuôi "Thật có lỗi, xin hỏi cô muốn tìm ai?" Lời còn chưa dứt đã bị người khác chặn họng. "Người đẹp, chỗ bọn anh nhiều anh trai mưa như vậy, em nhìn trúng ai thì tối nay người đó sẽ theo em, được không?" "Có điều, cậu chủ Nhân của chúng ta rất có hứng thú với em, cậu Nhân trước giờ nổi tiếng hào phóng, đi theo anh ấy em không thiệt đâu." Đám đàn ông nháo nhào cả lên, Trần Khả Như chỉ thấy não như sắp nổ tung...!Nhưng có thể đi theo Lê Hoàng Việt tung hoành thì không thể là con nhà giàu sổi tầm thường được, chắc hẳn đều là các nhân vật có máu mặt ở thành phố Đà Nẵng này. Cậu chủ Nhân nghe thế vô cùng hưởng thụ, trong đám có một tên mặt mũi hèn hạ có vẻ là kẻ theo đuôi thôi, không biết đã lẻn tới phía sau Trần Khả Như từ bao giờ, bất ngờ đẩy cô một cái. Trần Khả Như hoảng sợ, không kịp phản ứng mà ngã về phía trước, trước mặt cô lại chính là tên họ Nhân đang cười híp cả mắt kia. "Ôm nhau đi, ôm nhau đi!" "Cậu Nhân có phúc thật, được người đẹp yêu thương." "..." Trần Khả Như không thể tin được Lê Hoàng Việt lại có thể lạnh lùng ngồi xem kịch như thế, không phải anh ta đã nói là không cho phép cô tiếp xúc với đàn ông sao? Cậu chủ Nhân vốn là một tên ong bướm, mĩ nhân trong ngực lẽ nào không dám công khai lợi dụng. "Người đẹp, em thơm quá đi, còn có mùi thuốc sát trùng nữa. Em là y tá sao? Anh thích nhất là y tá đó!" Trần Khả Như ôm chặt lấy ngực, khoảnh khắc cô bị tên họ Nhân kia ôm lấy. Khoảnh khắc mà tất cả đám người kia cười phá lên, giây phút mà Lê Hoàng Việt khoanh tay đứng nhìn ấy, chính là giây phút cô cảm thấy bị lăng nhục, uất ức không chịu nổi. Cô chỉ hận không thể lập tức buông bỏ mọi thứ mà tông cửa chạy đi. Nhưng...! Cô phải nhẫn nhịn. Nếu đã tới tận đây rồi thì không thể có chuyện bỏ cuộc giữa chừng được. "Buông ra!" Thanh âm lạnh băng của cô tựa như từ đáy hồ sâu thẳm vọng lại, mang theo cả hơi thở uy hiếp. Mọi người trong đó có cả cậu chủ Nhân đều sửng sốt đôi chút, rồi lại ồn ào cười lớn, không ngờ là cô gái này lại có cá tính như vậy đấy. Trong giới này quá nhiều cô nàng ôn nhu quyến rũ, thiếu nhiều nhất chính là sự nóng nảy như lửa thiêu, cô gái này vừa hay lại là kiểu vừa lạnh vừa nhạt, đúng lúc gợi lên ham muốn chinh phục của đám đàn ông. "Tôi là người của Lê Hoàng Việt, anh muốn động vào tôi thì phải nhìn lại xem bản thân có cái gan đó không." Trần Khả Như gằn từng chữ một, giọng nói rắn rỏi đanh thép. Vừa dứt lời, cả căn phòng như bị nhấn nút tạm dừng, tất cả tạp âm đều nhỏ lại. Lê Hoàng Việt là ai chứ, cả cái Đà Nẵng này ai mà dám không nể mặt anh. Nói thẳng ra là cả cái giới này đa số là phải kiêng kị anh ta vài phần. Thân hình cậu chủ Nhân khẽ run lên, hai tay dần buông lỏng. Trần Khả Như nhân cơ hội này thoát khỏi anh ta, chạy tới cửa đứng rồi thở hắt ra một hơi. Đúng là vật họp theo loài, cô không ngừng tự cảnh báo bản thân rằng Lê Hoàng Việt và đám người này không có gì khác nhau cả, bọn họ cá mè một lứa, chưa nói tới phụ nữ thì ngay cả đàn ông cũng chưa chắc đã chịu nổi. Cô phải từ bỏ, cô phải từ bỏ! “Hoàng Việt, cô ấy là người phụ nữ của anh à?” Nếu đó là người phụ nữ của Lê Hoàng Việt, vậy thì những gì họ vừa làm lúc nãy có vẻ hơi quá rồi. Trần Khả Như nghĩ nếu Lê Hoàng Việt giả vờ không biết cô, cô sẽ điên cuồng cầm chai rượu đập thẳng vào khuôn mặt không biết xấu hổ của anh ta. “Ồ? Cô ấy nói mình là người phụ nữ của tôi à?” Giọng nói của Lê Hoàng Việt ngạc nhiên lạ thường. Anh ta chầm chậm vứt điếu thuốc, hai má ửng đỏ như say rượu, nói “Tối quá, đến đây để tôi xem có phải không nào.” Trần Khả Như không thể phân biệt được anh ta đang giả vờ say hay thật say. Cô cắn răng, bước từng bước về phía anh ta, nghiêm túc nói “Anh Việt, nhìn rõ chưa?” Ngọn lửa của Lê Hoàng Việt không dập tắt mà còn bị Trần Khả Như châm dầu thêm. “Nếu anh say tới mức không nhìn rõ thì hẹn gặp vào ngày mai, tôi đi trước đây.” Trần Khả Như chợt nhận ra khoảng cách của họ quá mơ hồ, cô nhấc chân muốn rời đi. “Nếu cô dám đi một bước, cô có tin tối nay Trần Khả Hân sẽ phải ngồi tù không?” Thành thật mà nói, Trần Khả Như muốn Trần Khả Hân ngồi tù thật, nhưng cô không thể làm những gì cô muốn được. “Trần Khả Như, cô nên có thái độ cầu xin đi.” “Tôi thành thật cầu xin tổng giám đốc Việt giơ cao đánh khẽ, dù sao thì Trần Khả Hân cũng là người tình của anh mà.” Hẹn hò với em vợ? Những người có mặt ở đó bất động ngơ ngác nhìn hai người họ. “Được rồi, vì mối quan hệ của tôi với Trần Khả Hân, nếu cô uống hết rượu trên bàn thì tôi lập tức bảo Đàm Thu Trang rút đơn kiện, thế nào?” Trên bàn có trên dưới mười chia rượu, đừng nói phụ nữ, ngay cả đàn ông e rằng cũng không uống nổi. Lê Hoàng Việt rõ ràng là đang muốn làm khó dễ cô gái này? Chuyện gì xảy ra vậy? Cậu chủ Nhân- kẻ đã cùng Lê Hoàng Việt ăn chơi trác táng suốt bấy lâu- híp mắt đánh giá. Lê Hoàng Việt trước giờ đối với phụ nữ thì đều là kiểu kéo quần lên là hết trách nhiệm, có bao giờ tốn công tốn sức mà đùa giỡn như thế này...!Trực giác nói cho anh ta biết, hai người này chắc chắn là… có gian tình! "Được." Trần Khả Như không hề lưỡng lự mà sảng khoái đáp lại. Ánh cười trong mắt Lê Hoàng Việt như cứng lại, vẻ mặt trở nên vô cùng phức tạp, đáy mắt toát ra tia sắc bén lạnh như băng. Con đàn bà vừa cứng nhắc vừa đáng ghét này không thể biết điều một chút hả, muốn cô ta chịu thua cầu xin tha thứ lại khó như vậy sao? "Lê Hoàng Việt, anh đường đường là một tổng giám đốc, nói lời phải giữ lấy lời." Trần Khả Như nghĩ đêm nay có lẽ mình điên mất rồi, thuận tay cầm lấy một chai rượu, ngang ngược mà mở nắp ra. Giống như uống nước lọc mà nuốt xuống từng ngụm mặc cho cảm giác nóng cháy đang lan tỏa khắp cổ họng. Ngay lập tức trong dạ dày cô như đảo lộn hết cả, vừa nóng vừa xót, hai má cũng tựa như phát sốt. "Được! Lợi hại đấy!" Không đợi tiếng hò reo xung quanh lắng lại, ngũ quan Trần Khả Như chợt méo mó vặn vẹo. Trong dạ dày tựa như có hàng ngàn hàng vạn con kiến bò qua lại, cô vội vã chạy đến một góc mà nôn thốc nôn tháo. Thống khổ đến mức ngay cả những người xung quanh xem cũng không đành. Nôn được rồi, cô loạng choạng đi trở lại chỗ cũ, cắn lấy đầu lưỡi cố gắng duy trì một chút tỉnh táo, nói "Vừa rồi bị nôn ra, chắc là không tính phải không." Cô cố gắng chống đỡ thân mình, đang chuẩn bị cầm lên một chai rượu khác thì lại bị một đôi tay bất ngờ hất ra. Tiếp theo đó là tiếng thủy tinh rơi xuống sàn vỡ nát. "Tất cả cút hết cho tôi." Lê Hoàng Việt làm một loạt hành động này rồi quát lớn. Mọi người tuy ngơ ngác không hiểu chuyện gì nhưng vẫn phải đứng dậy rời đi, sắc mặt Lê Hoàng Việt tái mét dường như tức giận vô cùng. Đám người biết điều đều rút sạch, cả căn phòng chỉ còn lại hai người nên trở nên rất yên lặng. Trần Khả Như còn đang mơ hồ không rõ vừa xảy ra chuyện gì đã bị Lê Hoàng Việt kéo lại, đè xuống chiếc sô pha bằng da thật. "Trần Khả Như, không phải cô muốn như này sao. Cô đúng là loại đàn bà cứng đầu ngoan cố." Lê Hoàng Việt nghiến răng nghiến lợi cau mày, không hề ý thức được bản thân rốt cục là vì sao mà nổi giận, anh dữ tợn mắng "Muốn Trần Khả Hân bình yên vô sự phải không, có một cách càng đơn giản trực tiếp hơn đây. Đó là lấy lòng tôi. Chỉ cần cơ thể của cô khiến tôi vừa lòng, có hiểu không?" Dứt lời, anh kéo khóa quần xuống, không để cô có cơ hội phản kháng mà mạnh mẽ nắm lấy bàn tay mềm nhũn không xương của cô luồn vào nơi đã sớm khí thế bừng bừng ấy.... Truyện Chồng tôi thật quyến rũ nói về việc Trần Khả Như chưa từng nghĩ tới tình tiết em gái và anh rể dan díu với nhau như trong phim kịch thế mà lại thực sự diễn ra trước mắt nghe toàn cuộc đối thoại của đôi nam nữ bên trong phòng kia khiến cô ghê tởm và phẫn nộ!Làm chuyện đó trên xe, quá trớn tới mức đến bệnh viện khám rồi còn nói là muốn cô làm bác sĩ chủ em gái cùng cha khác mẹ của cô cũng giỏi thật đấy!Cô tự cảm thấy thật không đáng khi mình lại thích một người đàn ông không ra gì như vậy!Chỉ là, người kia không phải thích ăn chơi đàng điếm, scandal tình ái bay đầy trời, phong lưu thành tính hay sao?Giờ lại lộ ra ánh mắt hứng thú với cô là cái quỷ gì???*****“Nơi ấy của em đau quá… hu hu… Anh rể, em sợ quá…”“Đừng suy nghĩ miên man, vừa mới khám xong, chỉ là vấn đề nhỏ thôi.”“Anh rể, chắc chắn là vì vừa rồi ở trong xe anh làm mạnh quá… Anh xoa cho em đi…”“Đồ bám người, chẳng phải em quấn lấy anh đòi hay sao? Được rồi, lát nữa kêu bác sĩ phẫu thuật cho em… Ngoan, anh còn bận việc, chờ em phẫu thuật xong anh sẽ kêu tài xế đưa em về.”Trần Khả Như mặc áo blouse trắng đứng ở cửa phòng bệnh, thoạt nhìn bình tĩnh nhìn một nam một nữ trong phòng, nhưng thực tế nắm tay run rẩy đã tiết lộ sự phẫn nộ trong lòng cô.“Bác sĩ Như, chính là hai người này kêu chị làm phẫu thuật.” Thực tập sinh Vũ Tuyết Trang tức giận lải nhải “Anh rể với em vợ chơi trong xe vào bệnh viện! Đây là cái quái gì vậy! Uổng công lúc nãy em còn khen người đàn ông này đẹp trai, đúng là loại người ghê tởm! Vợ của người đàn ông này thật đáng thương, chắc còn chưa biết chồng mình đã làm chuyện như vậy đâu! ”Nghe vậy, Trần Khả Như nhếch môi cười tự giễu, khóe mắt đỏ hoe. Đúng thế, cô không biết…Người đàn ông trong phòng phẫu thuật tên là Lê Hoàng Việt, tổng giám đốc trẻ tuổi của tập đoàn Á Châu, cũng là… chồng năm trước, cô biết rõ Lê Hoàng Việt cưới cô để trả thù, nhưng cô vẫn gả cho anh ta. Bởi vì cô thích anh ta. Nhưng sau kết hôn hai năm, số lần hai người gặp nhau có thể đếm trên đầu ngón tay. Lê Hoàng Việt ở bên ngoài phong lưu, scandal liên tục, đã sớm quên mình còn có một người vợ. Mà cô cũng dần dần tuyệt vọng…Chẳng qua không ngờ anh ta lại thông đồng với Trần Khả Hân…“Chúng ta vào thôi.” Trần Khả Như lấy lại tinh thần, hít sâu một hơi, ra hiệu cho Vũ Tuyết Trang mở Tuyết Trang mở cửa vào phòng, nghiêm mặt giới thiệu “Hai vị, bác sĩ chủ trị đã đến rồi.”Trần Khả Như lạnh mặt, ra vẻ bình tĩnh bước vào. Nhưng hai người trong phòng đồng thời nhìn qua, cô nhất thời căng thẳng, lưng cứng đờ. Cô cố gắng tự nhủ mình là bác sĩ, họ là bệnh nhân, giải quyết việc chung, chỉ thế khi Trần Khả Như bước vào, Lê Hoàng Việt đã chú ý tới cô. Dung nhan lạnh lùng, vóc dáng cao gầy thướt tha, khiến đôi mắt anh sáng điều… Lê Hoàng Việt híp mắt. Người phụ nữ này cho anh cảm giác rất quen thuộc, hình như đã từng gặp ở đâu rồi thì Khả Như thật sự đánh giá cao sự tự chủ của bản thân. Cuối cùng cô không nhịn được ngẩng đầu, nhìn lướt qua Lê Hoàng Việt. Tầm mắt đâm vào đôi mắt đen tối của người đàn ông, cô hơi giật mình, vội vàng dời mắt, sợ thấy vẻ chán ghét trong mắt Hoàng Việt khẽ nhướng mày, trong mắt lướt qua ẩn ý. Hầu hết phụ nữ thấy anh đều sẽ không thể dời mắt, còn cô lại bình tĩnh tránh vị đấy.“Chị? Bác sĩ chủ trị của em là chị à?”Một giọng nói kinh ngạc vang lên, tràn đầy kinh ngạc và vô là Trần Khả Hân, em gái cùng cha khác mẹ của cô. Lúc này cô ta tựa lưng lên giường, gương mặt đỏ ửng chọc người trìu mắt tối đen của Trần Khả Như nhìn gương mặt kinh ngạc của Trần Khả Hân, cười khẽ “Cô không biết ư? Chẳng phải cô gọi tên tôi tới làm phẫu thuật cho cô sao?Bạn đang xem Chồng à anh thật quyến rũ Danh sách chương 1 Xem thêm Cận Cảnh Xe Tay Ga Yamaha Cuxi 115 2018 Cá Tính Cho Phái Đẹp Truyện HOT Các nghiên cứu cho thấy, sự phát triển của bộ não trẻ diễn ra nhanh nhất vào tuổi 13 trở về trước, là một phụ huynh, khi không mang lại cho trẻ cơ hội suy nghĩ, tìm hiểu, có thể bạn sẽ phải rất ân hận! Thế giới ngày nay phát triển nhanh chóng, kho tàng kiến thức là vô hạn, luôn được đổi mới với tốc độ chóng mặt. Mỗi ngày bạn cần học hỏi năng cao kiến thức bằng cách cập nhật thông tin đời sống và giải trí từ trang wiki giải đáp chẳng hạn như cach tao tai khoan facebook nuoc ngoai nuoi nick facebook nuoc ngoai chay ads, huong dan cach pha sua meiji nhat ban chinh xac nhat tu nha san xuat sua bot tot rất nhiều thông tin và kiến thức bổ ích giúp bạn mở mang trí tuệ và sống vui vẻ, độc quyền chỉ có tại là trang đọc truyện online hay nhất 2022 với hàng ngàn truyện thuộc nhiều thể loại, truyện gì cũng có, miễn phí & cập nhật mỗi ngày. Hỗ trợ tất cả điện thoại và máy tính, tính năng top truyện hot và truyện đang xem. Giới thiệuTrần Khả Như chưa từng nghĩ tới tình tiết em gái và anh rể dan díu với nhau như trong phim kịch thế mà lại thực sự diễn ra trước mắt nghe toàn bộ cuộc đối thoại của đôi nam nữ bên trong phòng kia khiến cô ghê tởm và phẫn nộ!Làm chuyện đó trên xe, quá trớn tới mức đến bệnh viện khám rồi còn nói là muốn cô làm bác sĩ chủ em gái cùng cha khác mẹ của cô cũng giỏi thật đấy! Cô tự cảm thấy thật không đáng khi mình lại thích một người đàn ông không ra gì như vậy!Chỉ là, người kia không phải thích ăn chơi đàng điếm, scandal tình ái bay đầy trời, phong lưu thành tính hay sao?Giờ lại lộ ra ánh mắt hứng thú với cô là cái quỷ gì???

chồng tôi thật quyến rũ